Trong cuộc đời, nhiều người phải sóng cuộc sống khó khăn với bao lận đận, gian truân, bao khó khăn, vất vả mới kiếm được ra đồng tiền. Đã thế, nhiều số phận còn chìm nổi, lênh đênh. Nếu bạn đang có cùng chung số phận, hãy trải lòng cùng những bài thơ hay về cuộc sống mưu sinh, làm ăn vất vả cực thấm sau đây để tìm tiếng lòng của riêng mình nhé !
Trong cuộc đời, nhiều người phải sóng cuộc sống khó khăn với bao lận đận, gian truân, bao khó khăn, vất vả mới kiếm được ra đồng tiền. Đã thế, nhiều số phận còn chìm nổi, lênh đênh. Nếu bạn đang có cùng chung số phận, hãy trải lòng cùng những bài thơ hay về cuộc sống mưu sinh, làm ăn vất vả cực thấm sau đây để tìm tiếng lòng của riêng mình nhé !
Cuộc đời mưu sinh ôi những số phậnCủa cái được rồi lại mất trong đờiVòng tròn cứ xoay trong từng khoảng khắcCủa lời nói dối tất cả sự thật…
Cuộc đời là những chuyến điHợp tan…tan hợp níu ghì được đâuNgười vui thì bước qua cầuAi buồn lặng lẽ dòng châu tuôn dài
Khi mà khổ tận cam laiMới mong thấy được hùng tài đảm đươngDù cho muôn nẻo dặm trườngVẫn tìm cho được tình thương hài hòa
Cuộc đời ai trải gấm hoaĐể ta tiến bước chẳng nhòa lệ đauĐôi khi lòng cũng nát nhàuNẻo trần lỡ để xa nhau mất rồi
Cuộc đời chẳng dễ phai phôiMất nhau mới hiểu bồi hồi luyến thươngBởi do dâu bể khôn lườngKhông tròn vẹn ý thành vương vấn lòng
Cuộc đời còn lắm long đongCho ta thấy được một vòng chuyến đi.
Sống phải biết trân trọng từng giây phútBởi hững hờ trong chốc lát mà thôiSẽ để ta ân hận cả cuộc đờiMọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa
Sống phải biết quan tâm và san sẻBỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thườngMở tấm lòng cho nhận những tình thươngVà đứng lên kiêng cường khi gục ngã
Sống phải biết mình cần chi vội vãChớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồnChuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chônĐể nụ cười ung dung cùng thực tại
Sống phải biết không gì là e ngạiCứ thật lòng đừng dối gạt lừa aiSống hôm nay nào biết được ngày maiTuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận
Sống phải biết còn bao người lận đậnNên khổ sầu đừng khóc hận oán thanChớ so bì người khó kẻ giàu sangKhông cần cù nào ai mang ban tặng
Sống phải biết để tâm hồn bình lặngĐược ấm no là may mắn hơn ngườiHãy mỉm cười thay nước mắt ai ơiNghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
Dòng đời lúc nổi lúc chìmLúc phiêu dạt, lúc có mình không taLúc đời ngoạn mục thăng hoaLúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gầnLúc thắng, lúc bại, khổ thân!Lại có lúc sang đúng chiều chiều saiNgày mai lại đúngCó lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờLại có lúc không biết sống đến maiMà dành củ khoai đến mốtKhi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơNhư âm dương nghịch cảnh đợi chờCho nên muốn trọn kiếp ngườiPhải tu thân tích đức, phải nuôi chí bềnKhổ công rèn luyện mới nênDòng đời hết đục trong liền mênh mông.Trôi vào bất tận biển ĐôngDòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!
Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắngCám ơn đời! Ta học được chữ khônĐể bỗng thấy mình như thêm lớnTrong gian nan, vất vả mới sinh tồnCó thể nhận nhát dao còn ngơ ngácMáu nhỏ ròng mới thấy biết mình đauDạy bài học, rằng ta luôn cảnh giácĐể lần kề, phải trông trước, nhìn sauĐời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sốngDạy cho ta học được ít nhiều điềuĐược và mất, thấy mất nhiều hơn đượcNên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu !Xin cám ơn cuộc đời ta đang sốngDạy cho ta học hỏi biết bao điềuNhững vực thẳm và dây kia thòng lọngLuôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu.
Cuộc đời trôi nổi mênh môngXót xa cho phận bềnh bồng vô duyênYêu người mong phút thuyền quyênNhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim
Cố công dầy sức đi tìmƯớc mơ nhỏ bé đang chìm tháng nămHạnh phúc nào quá xa xămNgười ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình
Thân tôi như cánh lục bìnhTrên sông bát ngát lặng thinh chốn nàyRộ hoa cho bướm vui sayRồi khi hết mật chờ ngày lãng quên
Dòng lệ chảy ngược lên trênBàn tay níu giữ bấp bênh mối tìnhHãy đưa tôi đến bình minhĐể tôi thấy nó đẹp xinh thế nào
Ai trong êm ái ngọt ngàoSao tôi mang nặng nỗi đau…lục bình…
Những bài thơ về cuộc sống khó khăn sau đây sẽ giúp bạn bày tỏ nỗi lòng của mình. Qua đó, tiếp thêm động lực giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống để sống hết mình cho cuộc sống hiện tại. Hãy luôn mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật nhé !
Thơ về cuộc sống khó khăn ngắn gọn, sâu lắng
Khóc đi! Khóc một mình thôiĐể cho nước mắt cuốn trôi muộn phiềnTrải bao sóng gió, đảo điênXót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mìnhĐể cho thanh thản lặng thinh theo vềBiết hồn còn chút u mêTrần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng nàyĐã là số kiếp – đắng cay ai lường?!Cuộc đời muôn nỗi đoạn trườngTrời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?!
Thương mình, nghĩ nỗi can quaBiết buồn rồi sẽ nhạt nhoà dần thôiHôm nay khóc một mình rồiĐể mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn màNgày mai sẽ thấy đời là chốn vui!
Chán cho cái kiếp phù sinhChán cho cái cảnh thuyền tình éo leChán cho ta kẻ tình suyChán cho ta cứ sầu bi suốt đời!
Đời chán các ông đã đủ rồi!Xin chán thêm nốt cái thằng tôi.Cùng nhau tay dắt, cười xoà cáiBuồn vui bay hết. Chán đời?Thôi!
Chán đời cởi áo ta đi tắmKỳ sạch “trần gian” hết thối thaRũ bỏ “hong lưu” cho sạch sẽDội gáo ” hương đồng” cho thảnh thơi.
Sống phải biết trân trọng từng giây phútBởi hững hờ trong chốc lát mà thôiSẽ để ta ân hận cả cuộc đờiMọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩaSống phải biết quan tâm và san sẻBỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thườngMở tấm lòng cho nhận những tình thươngVà đứng lên kiêng cường khi gục ngãSống phải biết mình cần chi vội vãChớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồnChuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chônĐể nụ cười ung dung cùng thực tạiSống phải biết không gì là e ngạiCứ thật lòng đừng dối gạt lừa aiSống hôm nay nào biết được ngày maiTuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tậnSống phải biết còn bao người lận đậnNên khổ sầu đừng khóc hận oán thanChớ so bì người khó kẻ giàu sangKhông cần cù nào ai mang ban tặngSống phải biết để tâm hồn bình lặngĐược ấm no là may mắn hơn ngườiHãy mỉm cười thay nước mắt ai ơiNghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
Ngước lên trời hỏi đời sao vậy?Bao chuyện buồn xảy đến với tôiKhông lời than không tiếng ỉ ôiNgười lại bảo tôi ngu đần không biết…Nếu tôi biết tôi vẫn chịu thiệtVì có ai san sẻ cùng tôiMột vòng tay đến một bờ môiTôi nào dám mơ và dám ước…Sức khỏe yếu không thể sống trong say khướtVậy làm sao tôi quên lãng chuyện đờiVậy làm sao tôi có thể buông lơiĐể sống tiếp phần đời còn lại…
Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽĐể ngày dài biết sẽ về đâuKhông tương lai, cuộc sống một màuToàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.
Có phải chăng…cuộc sống không phép màuKhông san sẻ và không ai hiểu thấu?Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịuMọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.
Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi quaVà bao đau khổ xót xa một mìnhCũng là một kiếp con ngườiSao long đong chốn biển đời xa xôi
Cuộc đời như dòng nước trôiLuôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!
Chan hoà số phận ốm đau có mình!
Tạo hóa gieo chi số phận ngườiSao đành ghét bỏ tạo buồn vuiAnh thì hữu phước trong đầm ấmChị lại vô duyên giữa ngậm ngùi
Hạnh phúc muôn đời ta chửa thỏaƯu sầu trọn kiếp bạn nào nguôiChung dòng máu đỏ sao ngang tráiTạo hoá gieo chi số phận người.
Top những bài thơ về cuộc sống bất công mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây gặp buồn phiền, bất trắc trong cuộc sống. Hãy cùng tham khảo để tìm tiếng lòng của mình bạn nhé !
Thuở hàn vi chòi tranh vách láVạt phên thưa nắng hắt hiu soiĐời buồn lơ lửng đời trôiĐói no một nắm cơm ôi muối mè…
Hạt cơm trắng như tay hàn sĩTrắng công danh trắng cả đường mâyNgười qua thả chút thương vayNhìn theo chạnh nỗi tỉnh say nhân tình…
Mỗi ngày qua tơ vương hạt bụiLấm chấm hồn mặn nhạt hư khôngNgẩn ngơ tiếc một dòng sôngChảy qua bến vắng chẳng mong ngày về…
Hôm nay giữa phố người xao xácBày tiệc vui nhớ nắm cơm xưa…Muối mè ai rắc vô mưaĐể cho nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…
Ông trời sao quá nỡ bất công?Nỡ gieo cay đắng xót thương lòngĐời bao ngang trái nghe đau đớnXa cách muôn trùng mọi ước mongThắt chặt đời này trong bóng tốiLàm sao thoát khỏi kiếp long đong?Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?Giúp phận cơ hàn thỏa ước mong.
Thói đời tựa như vôi bạc trắngĐôi khi lòng thấy đắng mặn môiTình người sao chẳng lên ngôiĐể cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa?
Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấyCâu ân tình gió đẩy gió đưaBon chen, toan tính có thừaGiả nhân, giả nghĩa, lọc lừa dối gian
Đêm khuya vắng cung đàn ai oánBiết tìm đâu tiếng bạn tâm giaoBạc vàng hơn giọt máu đàoNgười ta mua bán đổi trao chợ đời
Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắngKhi lòng người đổi trắng thay đenTham lam, ích kỷ, sống hènHơn thua, ganh ghét, bon chen, hận thù …
Đời cũng chỉ phù du cát bụiHư danh kia tàn lụi một ngàyCuộc đời này có trả có vaySân si mù quáng hao gầy tấm thân!
Thôi chớ có trông chờ duyên sốCuộc đời mình hãy cố vượt lênDù cho sinh ở phận hènCũng xin vững chí đua chen với đời
Sự bất công khắp nơi đều cóHãy tìm đường sáng tỏ mà điThan than, Khóc khóc mà chiNgẩng đầu mà sống có gì mà đau…
Có những bức xúc chẳng nói ra đây đượcBởi vô tình thành quy luật của đất trờiCó những thiệt thòi chẳng ai chịu nhìn thấyKể cả Ông Trời cũng ngoảnh mặt ngó lơ
Ngày Phụ Nữ – ôi tôn vinh người Phụ NữMép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưaTrong sâu thẳm ngàn… ngàn lần Phụ Nữ chịuGánh nặng không tên…đàn ông vẫn chưa vừa
Họ thiệt thòi trong bản năng và bản ngãThực tế rõ ràng, ai được, mất hơn ai ?Trời sinh ra, mỗi người riêng một bản thểÔng trời già đặt để thật quá là sai….!
Luật công bằng từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất côngNgười Phụ Nữ cũng đầu đen và máu đỏSao luôn luôn phải lép vế với người chồng ?
Này em hỡi, kiếp sau đừng làm Phụ Nữ !Để anh không còn là một kẻ bất côngLúc em muốn mà anh vô tình không biếtEm sẽ thiệt thòi, chăn chiếu lại trống không…!
Bắc thang lên hỏi ông trờiTại sao ông để người đời bất côngNgười tham có bạc như rồngKẻ ngèo thiện chí nhưng không có nhà
Chém cha chết mẹ mấy chaTham quan đục khoét dân nhà đắng cayĐường trần chẳng rõ thẳng ngayNgười ăn không hết người cày không ra
Phải chăng nhân thế có maChức cao vọng trọng thành ra cựa quyềnBắc thang lên hỏi cơ duyênQuan tham tham quá ôm nguyên lệnh trời
Bắc thang lên hỏi ông trờiDân đen xơ xác tơi bời mãi không?Bắc thang lên hỏi mấy ôngThăng quan tiến chức không tiền nổi không?
Tiện đường cũng hỏi các ôngTiền không, chữ ít, có ông, chức này?Tính mưu soạn kế ra tayNghĩ ngay dân chúng đục ngay dân lành
Đục luôn đất nước an lànhCây xanh xơ xác tan tành Thủ ĐôXin việc phải tính bằng đôCụ Hồ khuyên bảo! Mơ hồ xưa kiaBắc thang để hỏi nơi kiaHỏi ông CHÍNH ấy nơi kia PHỦ nào?